Chắc là lời tự sự của tui – một củ cà rốt 🥕 mới chớm nở. Biết anh từ hồi xa lắc xa lơ kia mà mãi mới sau này mới thực sự thành fan của anh, chắc là đủ nắng hoa sẽ nở 🌼 – tự khắc người tới mình sẽ thương. Nhưng không thể thiếu một trợ lực nữa là bé đồng nghiệp chỗ làm với tui.
Tui cứ nghĩ mình sẽ chỉ theo dõi anh một cách âm thầm như những ca sĩ hay diễn viên mình thích khác thôi. Ai có mà dè, một lần tình cờ tui bắt gặp cái hình dán ở giỏ xách của bé, xong tui hỏi bé fan anh Jun hả? Rồi như dò trúng đài, hai đứa tui trở thành đồng chí cùng chung chiến tuyến. Từ đó, hắn dắt tui vô gọn trơn lúc nào không hay.
Ngoài chạy deadline trên công ty ra là tối về chạy deadline bài tập hắn giao cho. Từ coi cho bằng hết mấy tập của ATVNNCG, tới mấy show anh tham gia, mấy podcast anh tâm sự hay mấy bài anh viết. Lâu lâu là hắn mò clip rồi hỏi tui coi chưa, nhắc tối về nhớ coi nghe. Rồi hắn cho tui card mấy bạn fan tặng khi đi diễn ở Đà Nẵng, cuốn báo hắn mua có hình anh. Toàn của hiếm, chứa tình yêu to bự dị mà cũng trao cho tui luôn ^^. Nghĩ chừ làm răn để đáp lại tấm chân tình này đây, rứa là tui từ một đứa mới ngó nghiêng bên ngoài thành bước từng bước vô hành trình với hắn. Kể cũng lạ, là tui cũng lớn đùng đùng, gần 30 tuổi chứ nhiêu, dị mà chừ mới hiểu cảm giác đu idol. Tui làm khùng làm điên đủ kiểu mà không nghĩ mình sẽ làm, từ hóng mua tạp chí, nghe nhạc anh hát từ hồi xưa tới chừ, chơi game của nhãn hàng, mua móc khoá cà rốt,… xa xa chắc là mơ một lần được dự show anh diễn, được gặp nhiều hơn những bạn Cà Rốt khác, được nhận fibi và nhìn thấy tình cảm yêu mến của mọi người dành cho anh lớn nhường nào.
Rứa là hai chị em từ bình thường thân sơ sơ thui, vậy mà từ hồi thành đồng đu là ngày mô cũng nhắn tin nói chuyện tía lía bùng binh. Tình thân lại thêm nhiều bậc hơn trước.

