“Những người khôn ngoan, họ chỉ leo ngọn núi của chính mình mà thôi, không bận tâm việc leo núi của người khác. Mình chỉ cần tốt hơn ngày hôm qua một chút, 1% thôi cũng được, rồi đến ngày mình chạm đỉnh lúc nào không hay. Chỉ cần đừng đứng yên là được!”
Jun Phạm có nhiều câu nói, câu văn hoặc lời bài hát rất hay và sâu sắc, giờ mà liệt kê ra thì có viết thành một cuốn sách cũng chưa chắc đủ.
Nhưng một lời tâm sự mà mình tâm đắc nhất chắc là câu mình trích dẫn ở trên kia (trong bài hát “An Ủi”). Mình thật sự phải wow lên một cái khi nghe bài này lần đầu, vì mở đầu bài hát là một câu chào dịu dàng và chữa lành vô cùng của anh Jun. Thật ra dòng tâm sự nào trong bài mình cũng muốn trích ra hết, vì nó hay quá, mỗi câu nói đều làm mình mềm nhũn, và trong khoảnh khắc mình thấy nhẹ nhõm đi nhiều.
Anh nói “chỉ cần tốt hơn ngày hôm qua 1% thôi cũng được” và “chỉ cần đừng đứng yên là được”, thật sự đã tiếp thêm bao nhiêu là động lực cho mình, để tiếp tục sống, làm việc, học tập để trau dồi bản thân, tiến bộ hơn nữa. Đặc biệt là, phải tin vào bản thân có thể làm được, không cần so sánh với bất kì ai khác chỉ cần so với mình của ngày hôm qua, vì mỗi người đều có một “ngọn núi” của riêng mình để leo lên, để tự giành lấy thành tựu của riêng mình. Và, phải tiếp tục bước đi, không cho phép bản thân được dừng lại, có dừng thì cũng chỉ là để “sạc pin”, nạp năng lượng lại cho bản thân, sau đó thì bước tiếp. Đi nhanh đi chậm không quan trọng, quan trọng là không bỏ cuộc.
