From: junchips

Người đầu tiên mình “rủ rê” cùng tham gia hành trình làm fan anh Jun chính là anh trai của mình. Thật ra, mọi chuyện bắt đầu đơn giản lắm – hôm đó mình thấy chương trình “Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai” có anh Jun tham gia, mà vốn dĩ mình đã biết và quý anh từ trước rồi lập tức bật xem. Ban đầu chỉ định xem cho vui, ai ngờ càng xem càng cuốn. Anh Jun trong chương trình vừa điềm đạm vừa dễ thương, đôi khi ngại ngùng nhưng lại rất sâu sắc. Cái cách anh lắng nghe, nỗ lực và luôn động viên mọi người khiến mình cảm thấy ấm áp lên.

Hôm sau, mình liền kéo anh trai ngồi xem cùng phần highlight. “Anh ơi, có anh Jun trong chương trình này nè, dễ thương cực kỳ luôn á, anh xem đi.” Lúc đầu anh cười, kiểu nửa đùa nửa thật: “Fan cuồng lại rủ rê nữa hả?” Nhưng rồi tối đó, anh cũng ngồi xem cùng mình. Mới đầu anh chỉ im lặng, nhưng đến giữa chương trình thì bắt đầu bàn luận, rồi khen anh Jun hát hay, làm concept đẹp… Mình nghe mà trong lòng vui không tả nổi – cảm giác như rủ được đồng minh vậy đó!

Chưa dừng lại ở đó, sau vài tập, chị người yêu của anh cũng bị mình “rủ rê” xem cùng. Thế là từ chỗ chỉ có mình ngồi xem một mình, giờ cả ba người cùng ngồi trên sofa, vừa xem vừa cười. Anh mình thì “đu” theo phong cách rất nhẹ nhàng, không thể hiện nhiều ra ngoài, còn mình thì khỏi nói – hễ thấy anh Jun xuất hiện là cười tít mắt, nói không ngừng. Hai anh chị hay trêu mình “fan cuồng quá rồi”, nhưng hệ quả là họ cũng chủ động mở TV trước mình cơ.

Mình vui lắm, vì nhờ anh Jun mà ba người tụi mình có thêm những buổi tối ấm áp, cùng nhau nói chuyện và cười. Dù anh chị lớn rồi, không còn kiểu thể hiện cuồng nhiệt như mình, nhưng mình biết trong lòng họ cũng thương anh Jun thật lòng. Có hôm chị còn bảo: “Anh Jun hiền ghê, nhìn là thấy tin tưởng được liền.” Câu nói đó làm mình cười mãi – vì đúng là chỉ một người sống thật, mang trái tim chân thành như anh Jun mới khiến người khác cảm nhận được điều ấy dù chỉ qua màn hình.

Nhiều khi nghĩ lại, mình thấy buồn cười nhưng cũng ấm lòng. Nhờ biết đến anh Jun mà mình có thêm lý do để gần gũi anh chị hơn, có thêm những cuộc nói chuyện vui vẻ, và quan trọng nhất là học được cách nhìn cuộc sống nhẹ nhàng hơn. Anh Jun không chỉ là người truyền cảm hứng, mà còn là “sợi dây” vô hình nối kết ba người chúng mình lại gần nhau hơn.

Anh Jun ơi, cảm ơn anh vì đã luôn là chính mình – dịu dàng, chân thật và kiên trì. Nhờ có anh mà hành trình làm fan của em trở nên ý nghĩa hơn rất nhiều. Không chỉ là yêu mến một người nghệ sĩ, mà còn trân trọng những điều nhỏ bé, những khoảnh khắc ấm áp bên cạnh những người thân yêu. Em tin rằng, không chỉ riêng em, mà cả anh trai và chị dâu em cũng sẽ mãi giữ một góc nhỏ dành cho “chú Sáu” hiền lành ấy trong tim.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *