From: Huyền/Nimbus

Nói đến việc anh Jun truyền cảm hứng cho mình thì phải nói tới chuyện viết lách.

Mùa hè năm ngoái, khi ngồi xem TV vào một tối thứ Bảy, mình rất chú ý đến một Anh Tài giao diện anime sáng bừng tặng những quyển sách thiếu nhi mà anh sáng tác cho các Anh Tài khác, và cặm cụi kí tặng vào từng quyển. Vài tháng sau, mình đã cầm trên tay một bản của cuốn sách đó, chạy nhiều cây số vào một đêm chớm đông để tới hóng hớt ngoài sảnh Nhà hát Lớn Hà Nội, ăn mừng với mọi người ở đó khi cuốn sách đạt giải Sách Quốc gia. Và tới bây giờ, mình đã chạy theo anh tác giả của cuốn sách đó được hơn một năm.

Mình chạy theo anh Jun vì ngưỡng mộ sự đa tài của anh, vì mình cũng thích viết và ngưỡng mộ những người viết hay.

Mình có viết lách một cách nghiêm túc, và những cái mình viết ra cũng có người đọc. Nhưng có những khoảng thời gian dài tính bằng tháng mình hoặc quá thiếu năng lượng, hoặc bị writer’s block. Những lúc đó rất khó để mình viết ra một cái gì đủ trau chuốt để có thể chia sẻ được. Mình cứ tần ngần, lần lữa chuyện viết, bản thảo đầy các folder trên máy. Và rồi mình stan một nhà văn. Mình nhớ rất rõ một lần anh nhắn trên broadcast: “Bạn nào đang bắt đầu viết thì hãy cố gắng viết xong nội dung của mình đi nhé. Không được bỏ nửa chừng. Mình bỏ được là mình sẽ bỏ quài.” Dần dần mình đọc nhiều trở lại, và cố gắng viết thường xuyên trở lại. Đến giờ mình vẫn chưa có gì gọi là hoàn thành đâu, nhưng mình đã thực sự hành động để duy trì thói quen viết thường xuyên. Viết lách thật sự đem lại những điều chỉ người viết mới hiểu, như anh nói. Việc viết cho mình một chốn an toàn để nghĩ, để cảm, và cho mình chỗ thể hiện những gì mang cá tính của mình.

Cảm ơn anh Jun vì đã cho mình thêm nhiều cảm hứng để kiên định hơn với sở thích này của mình. Coi như là mình có một điểm chung với người mình ngưỡng mộ =)))

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *