From: chích bông

Khi nhận chủ đề này, tôi thoáng bối rối. Không có ai đứng ra kéo tôi vào fandom, cũng chưa từng thành công trong việc rủ rê ai đó cùng yêu mến anh. Hành trình của tôi với Jun bắt đầu một cách lặng lẽ, tự nhiên, và có lẽ, đó chính là điều khiến nó đặc biệt với cá nhân tôi. Nếu phải trả lời ngay lúc này, tôi sẽ nói rằng “người” dẫn tôi đến với Jun không phải là một ai đó cụ thể, mà là chính những trang sách của anh, nơi tôi tìm thấy một tâm hồn đồng điệu.

Tôi không có nhiều bạn, và những người bạn của tôi thường chỉ trung thành với một nghệ sĩ duy nhất trong nhiều năm. Vì thế, việc chia sẻ niềm yêu thích về Jun Phạm từng là một hành trình rất riêng của tôi. Tôi nhớ rõ khoảnh khắc cầm trên tay cuốn sách của Jun, những dòng chữ giản dị nhưng đầy cảm xúc, như người anh lớn thủ thỉ kể chuyện, an ủi và truyền cảm hứng. Lúc ấy, tôi đang trải qua những ngày tâm trạng chạm đáy, khi mọi thứ xung quanh dường như chỉ toàn mất mát. Những câu văn của Jun, dù không hoa mỹ, lại như một tia sáng xuyên qua màn đêm rồi dần mở ra trước mắt tôi một thế giới mới đầy sắc màu. Âm nhạc của Jun khiến tôi bật khóc vì cảm giác được thấu hiểu. Chính từ đó, tôi bắt đầu tìm hiểu thêm về anh – từ một nghệ sĩ đa tài trên sân khấu, một diễn viên, MC, đến một người viết sách với trái tim ấm áp.

Tôi không chắc liệu mình tự quyết định trở thành fan của Jun hay chính nhân cách nguyên sơ của anh đã dắt tôi vào fandom. Có lẽ là cả hai. Tất cả những gì Jun làm – từ âm nhạc, diễn xuất, đến những lời an ủi trong âm nhạc – đã trở thành một phần không thể thiếu trong lòng tôi. Anh không chỉ là một nghệ sĩ để ngưỡng mộ, mà còn là một người truyền cho tôi niềm tin rằng dù cuộc sống có khó khăn, ánh sáng luôn ở cuối con đường. Trước khi ai đó rủ rê, chính sự chân thành và năng lượng tích cực của Jun đã kéo tôi lại gần anh.

Dù chưa từng rủ rê được ai cùng yêu mến Jun, tôi không thấy cô đơn trong hành trình này. Fandom của Jun, với tôi, là một nơi ấm áp, nơi những người xa lạ cùng tìm thấy sự an ủi trong âm nhạc, sách, và những câu chuyện của anh. Tôi không có thuyết phục bạn bè nhiều lần, vì tôi tin rằng ai cũng sẽ có khoảnh khắc riêng để tìm thấy Jun, như cách tôi đã tìm thấy anh qua những trang sách. Nếu một ngày nào đó, tôi có cơ hội chia sẻ về Jun với ai đó, tôi sẽ nói rằng:
“Hãy thử đọc Nếu Như Không Thể Nói Nếu Như, nghe An Ủi, lướt qua fanpage Scar Of Life – Vết sẹo cuộc đời, bạn sẽ thấy hình ảnh của người nghệ sĩ không chỉ tài năng mà còn khiến bạn muốn tin vào những điều tốt đẹp”.

Hành trình làm fan của Jun với tôi không bắt đầu từ một lời mời, mà từ một sự kết nối vô hình, từ trái tim đến trái tim. Lúc viết đến đây, tôi đã có câu trả lời rồi. Chính Jun Phạm là người đã rủ rê tôi, bằng chính con người và nghệ thuật của anh, để tôi trở thành một phần của hành trình đầy cảm xúc này.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *