Jun Phạm hiện diện trong cuộc sống của tôi từ lâu rồi. Khi anh còn là thành viên của 365daband thì tôi đã có dịp nghe kể về anh. Bạn tôi là Stellar, vậy nên tôi được nghe kể rất nhiều về chuyện mỗi ngày của nhóm. Bạn tôi bias người này nhưng trong mỗi câu chuyện tôi được nghe thì tôi đều để ý đến bóng dáng của một người khác, Jun Phạm. Lúc đó không nghĩ gì nhiều đâu, tôi không nghĩ tôi sẽ thích anh.
Bộ phim đầu tiên khiến tôi ấn tượng với anh là “Cảm ơn Sensei”, sau đó là “Cô Thắm về làng”. Tôi thấy được anh sâu sắc, hết mình và hoá thân vào nhân vật xịn sò thế nào.
Chương trình khiến tôi nhen nhóm thích anh là ATVNCG, lúc đó thấy bạn bè xem nhiều nên tôi cũng xem cho vui (chủ yếu vì chương trình có khá nhiều người tôi biết và nhạc hay nữa). Rồi mọi người hay hỏi tôi thích ai trong chương trình, vì dường như mọi người đều có bias cho riêng mình. Tôi không do dự khi nói “Jun Phạm”. Sau đó mới nghĩ lại, tại sao nhỉ? Tôi cũng không rõ nữa.
Lần đầu gặp anh ngoài đời là ở concert ATVNCG Day 1. Lúc đó anh để tóc màu xanh giống Zoro. Anh lướt qua chỗ tôi đứng như một vị thần, cái không khí lạnh lùng đó sượt ngang khiến tôi lạnh sống lưng luôn. Năng lượng của anh khác những gì tôi biết quá. Kể từ đó tôi tò mò về Jun nhiều hơn. Không biết anh sẽ còn những khía cạnh nào.
Để nói lọt hố anh khi nào thì chắc phải đến từ khi xem “Gia Đình Haha” lận 😂 Ôi tôi u mê nhiều ơi là nhiều người anh cả tần tảo, hiểu chuyện, làm chỗ dựa vững chắc cho các em dù anh ấy cũng là một người em nhỏ bé trong căn nhà của mình. Đến giờ tôi vẫn không tin mình có thể thích một người. Vậy nên tôi cố chấp lắm, cố chấp không tin vào việc mình có thể mở lòng. Nhưng chắc anh cũng dần mở lòng hơn, vậy nên có qua mới có lại. Càng xem anh thì tôi càng cảm thấy mê anh, đúng là khu tự trị này không có lối thoát mà =))) thật sự đồng cảm với Duy Khánh, dù có bị đánh tôi cũng chịu =)))
