Đọc cái chủ đề xong ngổn ngang nhiều luồng suy nghĩ thôi thì để viết ra đây xem Carrot có cùng chung Nguyện Vọng không? Tại chỉ có MỘT NGÀY thôi, 24H là quá ít ỏi cho biết bao nhiêu mong mỏi, đợi chờ…
NGUYỆN VỌNG 1
Mấy khi mà được vào Khu Tự Trị, sao lại phải chịu làm kiếp “nô lệ”, để bị “búng khăn”, “mắng mỏ”, “dọa nạt”, để phải nghe “Anh dặn Em sao?”. Mình “vùng lên” từ đầu đi. Biết tính “khu tự trị” cầu toàn, “gia trưởng” thì mấy khi có dịp, mình cứ “làm khùng làm điên” lên, chọc cho “khu tự trị” CỌC lên :)) xong rồi nhỡ có bị “phi dép” thì mình chạy. Ha ha. Nói chung là chỉ có một ngày thôi, nên thật ra lại muốn được về nấu cơm ở ngôi nhà Xóm Chiếu hơn, xong rồi xin Jun Phạm kể chuyện hồi xưa cho nghe, xong rồi hát cho nghe. Có cọc tí thôi nhưng mà nấu cơm cho ăn thì em hứa em không “quậy” nữa, em “bật” xíu xiu thử cảm giác thôi mà.
NGUYỆN VỌNG 2
“Khu tự trị” trong mơ của tui là được xuất hiện trong cùng một không gian với Jun Phạm. Jun Phạm hôm đó không phải chạy show, không phải đi quay job; Jun Phạm ở nhà viết sách, vẽ vời, sáng tác nhạc. Thế là tui được ngồi đó, nghe thử demo, được đưa ra nhận xét hay cảm nhận cho tác giả nữa thì càng vui còn không cứ bình yên lắng nghe vậy là đủ. À lần này “khu tự trị” không phải vào bếp nữa, tui sẽ nấu cho tác giả ăn thử vài món ăn Hà Nội, không thì cùng lắm mua bánh giầy chả lụa cho tác giả ăn cho đỡ đói đi, xong rồi mua xoài, mua dưa hấu mời tác giả ăn lấy sức còn đi “bật” con nghệ thuật tiếp. Thế thôi, 24H chắc cũng trọn vẹn rồi.
NGUYỆN VỌNG 3
Cuối cùng rồi đây, à Giám đốc ơi cho em nộp CV. Em làm gì cũng được, cho em vào Công ty nhưng mà em sẽ vẫn không Anti Giám đốc đâu. Nếu em có lỡ “bật” Giám đốc thì chỉ xíu xiu thôi, còn lại thì em sẽ vẫn tận tâm, tận lực cống hiến Toàn thời gian cho Giám đốc và Công ty nhé ạ!
ĐÂU AI ĐÁNH THUẾ ƯỚC MƠ, MÌNH CỨ MƠ ĐI. DÙ ƯỚC MƠ CHỈ LÀ MƠ ƯỚC.
