“Có thể bạn sẽ hỏi: tại sao lại là ‘tình yêu’, mà không phải ‘ý chí’? Bởi vì ý chí thường nói về niềm tin rằng ngày mai sẽ tươi sáng. Còn TÌNH YÊU – là dù không chắc rằng ngày mai mặt trời có mọc, ta vẫn lì lợm đi về phía ấy, như một người mù vẫn bát khúc ca mình thuộc lòng, không vì ai nghe, mà vì tim mình bảo thế!”

Đọc tới đây trong mấy dòng anh Jun viết cho chặng Sa Huỳnh khi đi cùng gia đình Haha, mình nghĩ, ừ đúng thật. Những ngôn từ đẹp đẽ này là về anh Điệp – một người diêm dân vì tình yêu với nghề muối mà vẫn bám trụ với cuộc sống mưu sinh nhiều nắng gió ấy, vượt qua những vất vả bấp bênh. Dù viết về tình yêu của một người với nghề, cơ mà điều này có lẽ cũng đúng trong những hoàn cảnh khác. Có những người vì yêu một ai đó mà ở bên họ qua những thăng trầm. Vì yêu một khung cảnh mà chạy xe hàng chục cây số để được nhìn ngắm. Vì yêu một nơi chốn mà đau đáu để quay lại đó nhiều lần. Vì yêu một lí tưởng mà gửi gắm, dâng hiến cả tuổi trẻ.
Mình đã được nghe người ta nói rất nhiều rằng ý chí là điều quan trọng, có ý chí thì khó khăn nào thử thách nào cũng sẽ qua. Điều này không hề sai, chỉ là có những lúc khi ý chí, niềm tin về ngày mai không vững cho lắm, thì người ta sẽ dựa vào điều gì? Ý chí đem lại một điều gì đó hứa hẹn cho tương lai, còn tình yêu chỉ đơn giản là cho người ta lí do để hành động ở hiện tại. Chẳng biết ngày mai thế nào, có tình yêu đã là có điều khiến họ bước tiếp. Con người vì tình yêu mà làm theo trái tim, mà dám đánh đổi, từ bỏ, hi sinh nhiều thứ mà chẳng mong nhận lại nhiều nhặn gì, không phải hay sao?
