Có những người chẳng cần cổ gắng vẫn khiến ta mim cười – Jun Phạm là một người như thế. Ở anh luôn có một nguồn năng lượng tích cực lạ kỳ, vừa nhẹ nhàng, vừa ấm áp, mà lại lan toả rất tự nhiên. Không phải kiểu gồng mình để tỏ ra mạnh mẽ, Jun chọn cách đón nhận mọi chuyện trong cuộc sống bằng sự bình thản, bằng nụ cười hiền và ánh mắt biết nói rằng: “Ổn thôi mà, rồi mọi chuyện cũng sẽ được thôi.”
Và có lẽ câu nói “Ngủ đi các em ơi, ngày mai nó sẽ được thôi à” chính là minh chứng rõ nhất cho tinh thần ấy.
Một câu nói nghe qua tưởng đơn giản, nhưng lại chứa đựng cả một triết lý sống: Học cách buông nhẹ, cho tâm minh được nghỉ ngơi, và tin rằng ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay. Câu nói ấy không chỉ là lời nhắn gửi, mà còn là một sự vỗ về, như thể Jun đang khẽ đặt tay lên vai fan và nói: “Thôi, đừng lo nữa, đi ngủ đi. Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi.”
Và lạ lắm, mình – một fan nhỏ bé giữa “vườn Carrot” rộng lớn – lại thấy mình đâu đó trong câu nói ấy. Minh cũng hay làm vậy. Khi có chuyện buồn, thay vi trằn trọc mãi, mình lại tự nói với bản thân bằng đúng cái giọng vui vẻ như Jun: “Thôi ngủ đi, mai rồi tính. Rồi nó sẽ được thôi mả.” Và quả thật, sáng hôm sau tỉnh đậy, mọi thứ lại nhẹ hơn rất nhiều.
Jun không cần hô hào hay nói những điều to tát. Anh chỉ đơn giản sống tích cực, yêu thương bản thân, và lan toả điều đó ra xung quanh bằng chính năng lượng của mình. Nhìn anh, mình học được rằng: Dù cuộc sống có thể nào, mình vẫn có thể chọn cách mỉm cười.
Jun Phạm không chỉ là ca sĩ, là diễn viên hay là người nghệ sĩ đa tài. Với mình, anh là một “nguồn vitamin hạnh phúc” – người khiến mình nhận ra rằng cuộc sống này vốn dĩ đã đủ đẹp, chỉ cần mình chọn nhìn nó bằng một đôi mắt lạc quan.
Nhưng điều khiến mình càng khâm phục hơn là Jun không chỉ sống tích cực cho riêng mình, mà còn lan toảyêu thương ra cho người khác. Anh là đại sứ của chương trình “Vết Sẹo Cuộc Đời”, một quỹ hỗ trợ mổ tim cho các em nhỏ bị bệnh tim bẩm sinh. Mỗi khi thấy anh đồng hành cùng chương trình, nói chuyện và trao đi yêu thương bằng ánh mắt dịu dàng, mình lại thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp đến khó tả.
Không cần khoe khoang, không cần phô trương. Jun chọn cách dùng hành động để yêu thương và sẻ chia.
Anh luôn lặng lẽ ủng hộ, âm thầm giúp đỡ, làm việc tốt mà chẳng hề khoe mẽ hay ồn ào. Những điều tử tế anh làm, đôi khi chẳng ai biết đến, vì Jun vốn là người không thích kể công, chỉ muốn thấy người khác vui, thấy cuộc đời bớt đi một nỗi lo là anh đã thấy đủ rồi. Chính cái “lặng lẽ” ấy lại càng khiến người ta trân quý anh hơn – một người sống chân thành, khiêm tốn, và đầy nhân hậu.
Có lẽ đó cũng chính là điều khiến minh và rất nhiều fan yêu thương Jun đến vậy. Không chỉ vì anh tài năng, không chỉ vì anh đẹp trai, mà vì anh sống thật – tử tế – và luôn mang trong mình trái tim ấm áp. Anh truyền cho mình cảm hứng để sống tốt hơn, để biết trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống.
Có những ngày mình mệt mỏi, chỉ cần xem lại vài clip Jun cười, hay nghe lại giọng nói nhẹ nhàng của anh, là tự nhiên thấy lòng mình dịu xuống. Jun không dạy mình phải mạnh mẽ như siêu nhân, anh chỉ dạy rằng: “Không sao đâu, yếu đuối một chút cũng được, miễn là sau đó vẫn chọn bước tiếp.”
Anh khiến mình tin rằng, dù hôm nay có khó khăn đến đâu, chỉ cần mình giữ trong tim một chút niềm tin, một chút lạc quan, thì sớm muộn gì mọi thứ cũng sẽ ổn thôi. Giống như anh văn nói – “Ngủ đi, ngày mai nó sẽ được thôi.”
Với mình, Jun Phạm không chỉ là idol. Anh là nguồn cảm hứng sống tích cực, là biểu tượng của lòng nhân ái và sự bình dị giữa cuộc đời đầy ón ào. Một ánh sáng dịu dàng, không chói chang, nhưng đủ ấm để sưởi lòng người khác.
Và mỗi lần nhìn anh, mình lại thấy bản thân cũng muốn tốt hơn, sống nhẹ nhàng hơn, và yêu đời hơn.
Cảm ơn anh – vì đã dạy mình rằng, hạnh phúc thật ra không ở đâu xa, nó nằm ngay trong cách mình nhìn cuộc sống này. Chỉ cần mình sống tử tế, làm điều mình tin là đúng, và giữ nụ cười trên môi – thì dù hôm nay có khó khăn đến mấy, ngày mai, nhất định “nó sẽ được thôi à”.
